1. Phân chia các khu vực theo thứ hạng và điểm:
Nói chung được chia thành:
1 4: Ngược dòng
4 9: Trung và thượng lưu
9 15: Giữa dòng và hạ lưu
16 22: Hạ nguồn
2. Mối quan hệ giữa xếp hạng và điểm chấp:
Nếu đội chủ nhà cách đội khách 4 bậc thì được phép bán cầu. Sự khác biệt là trong khoảng 4 đến 6, và có thể cho phép căn hộ / một nửa. 6 12 để làm cho một sự ràng buộc. Nếu đội chủ nhà nằm trong tốp 4 đội khách được phép bán cầu. Trong top 48, một nửa / một được phép. 12 trong top 8 cho phép một quả bóng. Khi đội chủ nhà ở vị thế thấp hơn và sức mạnh bình thường là chấp, mức chấp chung là nước trung bình và nước cao. Khi đội chủ nhà được xếp hạng cao và sức mạnh bình thường là chấp, nói chung là để cho nước thấp và nước trung bình.
3. Mối quan hệ chấp giữa các trận sân nhà và sân khách:
Khi thi đấu trên sân khách, bảng sức mạnh giảm xuống 2 bậc, ví dụ như Chelsea để Wigan trên sân nhà cách biệt 1 bàn / hiệp rưỡi, còn trận sân khách sẽ phải hạ 2 bậc, trận đấu trên sân khách sẽ phải hạ kèo 2 quả / hiệp.
4. Mối quan hệ chấp ở hiệp cuối cùng
Nếu thực lực của hai đội không có nhiều thay đổi thì tương quan giữa tỷ lệ chấp trong lần đối đầu gần nhất giữa hai đội và tỷ lệ chấp của cò quay hiện tại cũng rất quan trọng. Ví dụ như kèo Liverpool VS Everton cách đây 2 tháng là 1 trái bóng / trái bóng rưỡi, nhưng vòng đấu này chỉ mở tỷ số nửa trái bóng / trái bóng, thì mức chấp của Liverpool hiển nhiên nhỏ hơn.
Kiểm tra tính hợp lý của handicap thông qua thực lực của đội có thể phản ánh khách quan hơn mối quan hệ handicap giữa hai đội. Tuy nhiên, nhược điểm của phương pháp này là nếu chúng ta dựa hoàn toàn vào thông tin đội ngũ để phân tích tính hợp lý của thị trường, sẽ dễ bị nhầm lẫn bởi một số điều bề ngoài, đồng thời bỏ qua nhiều yếu tố ngoài sân cỏ và nhiều thông tin mà nhà cái có, dễ dàng Đơn giản là đứng vào vị trí của người chơi để phân tích trận đấu là do tư duy của công chúng điều khiển.
Vì vậy, cần phân tích tính hợp lý của kèo chấp bằng cách kết hợp so sánh sức mạnh của đội với yếu tố cầu thủ.